Hãy cùng tự học chụp ảnh xem buổi trò chuyện về việc tạo dáng trong chụp ảnh cưới với Bow. Để có một shoot hình chụp ảnh cưới đẹp không chỉ cần chuyên môn, góc chụp mà còn cần sự tự nhiên của chủ thể.
Vào ngày 4 tháng 4 vừa qua, Bow ở Singapore và Maldive để chụp cho một cặp vợ chồng đều là Wedding photographer tại Mỹ. Chính vì họ đều là Wedding Photographer nên hầu như họ ý thức được họ sẽ lên hình như thế nào. Chỉ cần thấy Bow di chuyển máy là họ hầu như ý thức được sẽ họ sẽ đứng ở đâu và sẽ diễn như thế nào. Họ tự nhiên cười giỡn với nhau, họ lắng động cùng nhau, tựa vô nhau, gục đầu vào nhau, họ hôn nhau say đắm và nồng cháy… Bow hầu như không phải nói gì và điều khiển gì nữa hết. Bow chỉ việc chọn góc bấm máy để bắt các biểu cảm đó. Nghe tới đây có lẻ nhiều bạn chụp cưới cũng nghĩ rằng Bow may mắn vì có khách hàng như vậy và nhiều bạn cũng mong sẽ may mắn gặp được khách như của Bow? Nhưng không, chỉ sau vài shot để họ thoải mái trước ống kính của Bow thì Bow có ngừng bấm để có trao đổi với họ về vấn đề Posing. Cuộc trao đổi này là giữa photographer với photographer nên Bow muốn chia sẽ để bạn nào quan tâm tham khảo. Dù là chụp couple nhưng Bow vẫn sẽ dùng từ CDCR để kể cho mọi người dễ đọc.
– Bow có nói với họ: “Chính vì anh thấy tụi em đều là photographer nên tụi em gần như ý thức được tui em sẽ lên hình thế nào. Tuy nhiên cái anh thấy thật sự là tụi em đang cố làm cho ra cái cảm xúc mà tụi em mong muốn ở trong đầu. Những cái em thường chụp hoặc thường thấy trên hình ảnh của người khác. Nhưng anh băn khoăn liệu đó có phải là chính con người thật của tụi em? Cảm xúc thật của tụi em lúc này? Theo anh quan niệm nếu em là con người nhút nhát mắc cỡ, anh không bắt em phải cười hết cỡ như “điên khùng” và anh cũng sẽ không dùng tiểu xảo dùng trick, dùng trò gì để chọc em cười, chọc em khóc. Anh cũng không muốn áp đặt kịch tính vào hình ảnh của tụi em theo kiểu tụi em đang say đắm, đang đắm đuối đê mê trong khi em ý thức được rằng có anh đang ở đây và ghi nhận lại chuyện đó. Anh muốn ghi nhận lại những gì đúng là tụi em. Nếu em là người hay mắc cỡ thì dù em cười giỡn hay đằm thắm nắm tay đi dạo, trên mặt em cũng chắc chắn phải có thể hiện sự rụt rè, ngượng nghịu đó. Và đó mới là những hình ảnh mà anh thấy có giá trị. Đó mới chính là những hình ảnh mà sau này con cái tụi em khi nhìn sẽ cảm nhận được đây chính là cha mẹ chúng. Con cái em muốn xem ảnh để cảm nhận tình cảm, tính cách của cha mẹ chúng thời trẻ thời còn yêu nhau chứ chúng không muốn xem hình của “diễn viên” đang diễn. Chúng không muốn xem hình thời trang lồng lộn mà tụi em là những model chuyên nghiệp. Nếu như bản chất của chân dung chính là lột tả Personality – là những đặc trưng khác biệt của nhân vật thì anh muốn hình cưới cũng phải dựa trên bản chất đó. Chứ không chiêu trò tiểu xảo, không posing như model. Có khác chăng chúng ta chọn khung cảnh lãng mạn hơn vì đây chính là nơi tụi em enjoy với nhau, hứa hẹn với nhau.”
Sau khi trao đổi xong hai bạn nhẹ nhàng hơn, có lúc nhanh hơn, có lúc chậm hơn đúng tính cách hai bạn. Và sự xuất hiện của Bow trong vài trò photographer cũng mờ nhạt hơn. Hai bạn vui cũng tự nhiên hơn. Bạn nữ đôi lúc nhỏng nhẽo với bạn nam như cách bạn thường làm mà không hề ái ngại. Thật dễ thương.
Những ngày kế tiếp khi chụp trong phòng resort tại Maldives, Bow bật nhạc trong phòng lên và để hai bạn chọn nhạc. Để tự nghe – tự chơi với nhau. Họ tự nhảy với nhau, tự cười giỡn với nhau. Bow chỉ lẳng lặng quan sát và chụp. Nếu nói Bow không điều khiển cũng không đúng. Bow vẫn gọi cho họ nên làm những gì nhưng Bow không quan tâm họ có làm như ý Bow hay không, Bow không quan tâm. Bow chỉ quan sát cảm nhận tình cảm của họ trong không gian thời gian này thế nào và làm sao để thể hiện lên ảnh bằng góc chụp tốt nhất có thể.
– Như đã chia sẽ trong lớp 101, Bow hiếm khi kiển bằng miệng khi chụp hình Couple, kiểu như : “Rồi CD hôn đi! Rồi đúng rồi! Tốt lắm em. CR ôm CD đi! Rồi đúng rồi, đúng rồi, giữ nguyên nha…” Vì Bow quan niệm khi mình điều khiển là mình đang gây cho họ một áp lực, một sự căng thẳng. Họ sẽ nghĩ trong đầu “Mình hôn như vầy đúng ý ổng chưa? Mình cười như vầy đẹp chưa, tư thế này ok chưa?…” Bow muốn họ thật tự nhiên và thoải mái. Đôi lúc Bow vẫn bảo họ hôn nhau, đi gần nhau hơn. Nhưng chưa chắc những tấm hôn nhau đó là những tấm Bow lấy. Thật ra Bow bảo họ hôn nhau vì Bow muốn lấy tấm họ ngượng ngịu trước khi hôn hoặc cười vỡ oà sau khi hôn. Với Bow những tấm đó chân thực hơn là tấm họ hôn nhau vì Bow bảo họ hôn. Những tấm đó mới là những tấm thực sự họ là chính họ.
– Thời gian luôn là một áp lực cho các wedding photographer. Họ muốn có được nhiều hình ảnh đẹp trong một thời gian có giới hạn. Nhưng với Bow nó chính là điều làm cho các wedding photographers nôn nóng và dẫn đến họ can thiệp quá nhiều vào việc posing của CDCR. Đồng thời họ cũng sẽ tạo thêm áp lực và căng thẳng cho CDCR. Bow luôn bình tĩnh không hối hả, vì Bow ý thức được rằng sự căng thẳng hay gấp gáp của mình cũng làm cho CDCR căng thẳng theo.
– Có thể trong tất cả các hình ảnh Bow chụp cho họ, có thể Bow không hoàn toàn ưng ý về tư thế posing của họ, về cách họ thể hiện tình cảm cho nhau. Nó có thể khác xa với những gì Bow tưởng tượng trong đầu hoặc Bow ấn tượng về hình ảnh của ai đó. Nhưng Bow hài lòng vì mình đã không áp đặt họ phải đứng như thế nào, ôm nhau ra sao, hôn nhau kiểu gì. Bow không chọc cho họ cười bằng những câu chuyện hài hước hay có phần tục tỉu để họ trở thành một ai khác. Bow không bi kịch hoá tính cảm của họ bằng chiêu trò để họ tự nhiên trở nên sâu sắc hơn, lắng động hơn trái với tính cách của họ. Bow chỉ hài lòng vì những hình ảnh Bow chụp chính là con người thật của họ. Là những gì sau này con cái gia đình bạn bè họ có thể nhận thấy rất dễ dàng đây là chính họ.
– Bow biết nhiều bạn đồng nghiệp hiện nay lo âu về vấn đề khách hàng của mình không biết diễn, quá cứng, quá nhút nhát. Họ muốn họ đẹp, họ quá quan tâm tới khung cảnh xung quanh, họ muốn phải có khung cảnh phải hoành tráng lung linh. Không phải Bow mặc kệ những yêu cầu đó của họ mà chỉ chăm chút vào cảm xúc. Bow hiểu và đáp ứng những nhu cầu đó nhưng với cách của Bow. Như Bow đã từng chia sẽ về khái niệm moment and scene. Bow cảm nhận vẻ đẹp biểu cảm và tình cảm của họ trong một sự tương quan với bối cảnh chung quanh. Nó là điều Bow nghĩ hoàn toàn đơn giản.
– Giá trị thật của một tấm ảnh luôn là đề tài gây tranh cãi từ giới chụp ảnh dịch vụ đến những artist muốn thể hiện cái tôi cá nhân. Bow nghĩ để có câu trả lời chính xác nhất thì chính mình phải tự hỏi bản thân mình và tự trả lời câu hỏi: Như thế nào là tấm ảnh có giá trị? Mình muốn ghi nhận lại cái gì? Cảm xúc như thế nào là thật? Và phải làm sao để thể hiện được chuyện đó. Sẽ không ai có thể trả lời thay câu hỏi đó cho chính bạn. Cũng không ai có thể chỉ bạn tạo ra được những tấm ảnh giá trị khi chính bạn không tự nhận thấy được điều đó. Vì bạn là một photographer, bạn có suy nghĩ riêng, giá trị riêng và bạn sẽ phải tự thể hiện những cái riêng đó theo cách của bạn.
P/S: Sau đây là một số hình ảnh mà Bow đã chụp
Theo bow101.com – Nguồn vuanhiepanh.vn